Monday, October 23, 2017

NHỮNG GIAI THOẠI ĐẰNG SAU CA KHÚC "JOE, LE TAXI"

Bao đời nay, Paris hoa lệ luôn là nguồn cảm hứng bất tận trong âm nhạc, thơ ca … Paris muôn màu và muôn mặt. Sẽ thiếu sót lớn khi không nhắc đến cuộc sống về đêm nơi đây, người Paris hẹn hò trong những quán bar hay bên bờ sông Seine. Đâu đó, tiếng nói cười quyện hòa vào điệu rock xưa cũ …


Ngoài kia, nhộn nhịp người qua lại, còi xe đông đúc. Thoảng nghe đâu đây lời hát « … Và sông Seine, và những nhịp cầu lấp lánh ,. .., là điệu nhảy rumba, nhạc rock xưa và điệu mambo… », ta chợt nhận ra rằng, nét giai điệu quen thuộc trong ca khúc « Joe le Taxi » ấy, cũng là một phần của cuộc sống Paris đầy quyến rũ.

Ba triệu hai trăm nghìn bản thu âm được bán hết sau ba tháng phát hành, ca khúc « Joe le taxi » do ca sĩ Vanessa Paradis trình bày đã giành vị trí quán quân trong top 50 những bài hát bán chạy nhất nước Pháp năm 1987. Vanessa Paradis trở thành một hiện tượng âm nhạc khi tròn 14 tuổi sau thành công vang dội của ca khúc « Joe le taxi ».

Bài hát này không những được yêu thích trong cộng đồng Pháp ngữ mà còn tạo nên làn sóng hâm mộ ở Đức, Đan Mạch, Na uy…, đặc biệt lọt vào top 3 trong số những ca khúc bán chạy nhất ở Anh, vượt qua « Isla Bonita » của Madona lúc bấy giờ. Giới âm nhạc đánh giá hiện tượng này là khá hiếm đối với nhạc phẩm hát bằng tiếng Pháp, kể từ sau sự ra đời của ca khúc « Je t’aime, moi non plus » của nhạc sỹ Serge Gainsbourg, phát hành năm 1969.


Vốn có thiên hướng nghệ thuật, ca hát, từ thuở nhỏ, Vanessa Paradis đã ấp ủ giấc mơ thành ca sỹ. Trong chương trình truyền hình mang tên « L’école des Fans », cô bé Vanessa, dáng vẻ như búp bê , với giọng hát ngọt ngào, chạm tới những nốt nhạc cao nhất của bài « Emilie Jolie » đã thực sự thuyết phục khản giả trong khán phòng nhà hát Empire hôm đó.

Người cậu ruột Didier Pain của Vanessa, luôn cố gắng tìm cơ hội để thực hiện giấc mơ của cô. Vào một ngày đẹp trời năm 1985, ông mang cô cháu gái đến giới thiệu với Frank Langolff ,người đã sáng tác nhiều bài hát cho ca sỹ Renaud lúc bấy giờ, tại phòng thu âm ở Boulogne. Didier Pain nhớ lại « Tôi đã lôi kéo sự chú ý của Frank Langoff nhiều tháng trời để ông ấy viết cho tôi một bài hát. Mỗi lần ông ấy làm điều gì đó, ông ấy lại bảo : không, không, bài này không phải của cô ấy đâu ».

Cho tới một ngày, vào năm 1987, Frank Langolff cho cô bé Vanessa nghe một giai điệu kết hợp giữa rumba và mambo mà ông mới viết. Sau đó, ông đã Langolff nhờ Roda-Gil đặt lời cho bài hát. « Joe le taxi dĩ nhiên không phải là một ý tưởng gì đó quá lớn lao để làm xáo trộn công chúng, mà đúng hơn là chớp nhoáng nhỏ nhoi của đời sống thường nhật …chỉ là câu chuyện về một gã lái taxi đầy thú vị, hay nghe nhạc mambo trong xe của mình »


Lúc đầu, « Joe le taxi » suýt thành bài hát đôi. Theo lời Joshua Darche kể lại, họ đã cho hát thử với một ca sĩ người Cuba, anh ta hát những câu tương ứng, đối đáp với Vanessa bằng tiếng Tây Ban Nha. Tuy nhiên họ đã bỏ ý định đó vì cuối cùng họ cảm thấy không hay. Trong suốt thời gian thu âm, năm ấy, cho dù vừa tròn 14 tuổi, Vanessa Paradis đã bộc lộ rằng mình không phải là « nàng thơ dễ bảo ».

Chính cô đã gợi ý sử dụng kỹ thuật hát rung lưỡi âm « r » của từ rumba trong điệp khúc của bài hát. Cô còn tiết lộ : « Đừng có tin rằng là tôi thích Yma Sumac (tên của diva người Peru được nhắc tới trong bài hát). Thú thực là, tôi chẳng thích lắm đâu ». Ca khúc sau đó được phát trên sóng của đài RTL, và đã nhận được nhiều phản hồi bằng điện thoại với con số đạt mức kỷ lục. Một dấu hiệu mà đối với Vanessa, là giấc mơ đang trở thành hiện thực.

« Joe, tài xế taxi
Chẳng đi khắp mọi nơi
Cũng chẳng uống sô đa
Kèn saxophone vàng của anh,
Thuộc nằm lòng từng con phố
Tất cả các quầy bar nhỏ
Tất cả những ngõ ngách tối om… »


Ẩn sau những lời hát giản dị ấy là chuỗi câu chuyện lý thú về nhân vật có biệt danh Joe. Thật bất ngờ, đó là một người phụ nữ nhập cư, gốc Bồ Đào Nha tên là Marie Josée, người đã chạy trốn sang Pháp tìm tự do sau khi bị mẹ của mình phát hiện cô là người đồng tính. Trong thập niên 80, Joe là tài xế taxi đêm, chuyên đón khách tại những vũ trường ở Paris và đưa họ về nhà. Chỉ cần gọi “Joe, Taxi!”, là cô ta có mặt với chiếc xe Opel Ascona màu trắng, lịch sự trong bộ cánh đàn ông, ca vát và gi lê.

Thế rồi một ngày, nhà soạn lời Etienne Roda-Gil đi xe của cô ấy. Qua những lời thoại đầy thú vị, ngay lập tức Roda-Gil có cảm hứng về Joe và thế giới của cô ta, ông hỏi: “ Cô có cảm thấy phiền không nếu như tôi viết một bài hát mang tên cô?”. Không một chút do dự, Joe chấp nhận và chẳng hề đòi hỏi sự đáp lại. Cô kể lại trong cuộc gặp gỡ gần đây với thời báo “Người quan sát”: “Tôi còn trẻ, tôi cảm thấy được tâng bốc. Và rồi, lúc đó tôi đã không biết người đó là một nhân vật nổi tiếng…”

"Joe, tài xế taxi
Chẳng đi khắp mọi nơi
Cũng chẳng uống sô đa…”


Ít lâu sau đó, Marie Josée nghe thấy tên và cuộc sống của mình đã được thổi vào lời hát. “Joe le taxi” được phát sóng khắp nơi. Roda-Gil hỏi “cô có đi khắp nơi không?” Marie Josée trả lời rằng “không, tôi sợ lắm”, và “Tôi chỉ uống coca thôi”.


“Đi đi Joe
Lao thật nhanh nào
Lao vào màn đêm, hướng về Amazone…”


Thực ra ông ấy đã không viết “lao vào màn đêm, về phía những kẻ đồng tính” thay vì “Amazone” như trong bài hát.

Trước đây, Joe đã không bao giờ tiết lộ câu chuyện này vì không muốn bị “chết đói”, vì lo sợ bị kỳ thị về vấn đề đồng tính của mình. Gần 30 năm sau khi bài hát trình làng, Joe vẫn còn là tài xế taxi đêm, chưa một lần gặp lại Etienne Roda-Gil, người đã ra đi vĩnh viễn năm 2004. Giờ đây cô chỉ hy vọng một điều: được gặp ca sỹ Vanessa Paradis để kể lại tất cả…

Joe le taxi qua giọng hát thanh thanh, ngọt ngọt của cô bé 14 tuổi Vanessa, đã đưa công chúng đến thế giới của Joe, đến một góc nhỏ không kém phần lãng mạn của đời sống Paris diễm lệ.
Theo RFI



No comments: